B-21 Raider sẽ mang lại sức mạnh tấn công tập trung mà B-2 không thể sánh được, từ đó thay đổi cách các máy bay ném bom tàng hình tham chiến.
Số lượng quyết định năng lực răn đe
Kể từ khi ra mắt lần đầu tiên vào tháng 12/2022, khả năng chiến đấu và sự phát triển tiếp theo của máy bay ném bom chiến lược B-21 Raider của Mỹ đã thu hút sự chú ý của quốc tế.
Nhà sản xuất Northrop Grumman cho biết, họ đã thử nghiệm hàng nghìn thiết kế máy bay ném bom trong môi trường kỹ thuật số trước khi hoàn thiện cấu hình B-21. Máy bay ném bom này có thể được coi là một máy bay đa năng với khả năng tình báo, giám sát, trinh sát và chỉ huy chiến đấu…
Dù B-21 Raider có nhiều khả năng mới nổi bật nhưng một tướng chỉ huy lực lượng ném bom hàng đầu của Không quân Mỹ cho biết điều ông mong đợi nhất là số lượng B-21 sẽ được đưa vào biên chế trong những năm tới.
Chiến dịch Midnight Hammer nhằm vào các cơ sở hạt nhân của Iran đã cho thấy tầm quan trọng sống còn của B-2 đối với an ninh quốc gia Mỹ, đồng thời bộc lộ hạn chế nghiêm trọng do số lượng máy bay loại này quá ít.
Thiếu tướng Không quân Jason Armagost đã đề cập đến B-21 và các vấn đề liên quan trong một buổi tọa đàm trực tuyến do Viện Nghiên cứu Hàng không Vũ trụ Mitchell thuộc Hiệp hội Lực lượng Không quân & Vũ trụ Mỹ tổ chức hôm 7/8 vừa qua.
Armagost hiện là Tư lệnh Không quân số 8, đơn vị quản lý toàn bộ đội bay B-2, B-1 và B-52, đồng thời chỉ huy Trung tâm Tác chiến Tấn công Toàn cầu Liên hợp (J-GSOC) tại căn cứ Barksdale, Louisiana.
Hiện Không quân Mỹ dự định mua ít nhất 100 chiếc B-21, nhưng nhiều quan chức cấp cao đang vận động để nâng con số lên 145 chiếc.
B-21 Raider hiện vẫn chủ yếu mới ở giai đoạn bay thử nghiệm hoặc trong các giai đoạn chế tạo khác nhau. Dự kiến B-21 sẽ thay thế toàn bộ 19 chiếc B-2 hiện có và hơn 40 chiếc B-1 còn hoạt động.
“Trước khi nhận nhiệm vụ hiện tại, tôi từng làm việc chặt chẽ với bộ phận mua sắm, Văn phòng Năng lực Tác chiến Nhanh (RCO) và Northrop Grumman để cùng định hình yêu cầu, khái niệm, sản xuất và triển khai loại máy bay này, để khi có đủ số lượng, nó có thể trở thành một thứ khác biệt”, Armagost cho biết.
“Điều tôi háo hức nhất là khả năng xây dựng một lực lượng chiến dịch”, ông nhấn mạnh. “Thế hệ tàng hình thứ sáu mang lại nhiều tính năng tuyệt vời, nhưng điểm tôi quan tâm là số lượng”.
Ngoài khả năng tàng hình đa băng tần, B-21 dự kiến có tầm bay cực xa mà không cần tiếp nhiên liệu nhờ khung thân khí động tối ưu cho độ cao lớn và động cơ tiên tiến, giảm đáng kể nhu cầu máy bay tiếp dầu.
“Nếu xây dựng số lượng hợp lý, chúng ta có thể duy trì nhịp độ chiến dịch, đa dạng hóa loại vũ khí và phương án tấn công, tạo ra năng lực răn đe nhiều khu vực cùng lúc”, ông giải thích. “Điều này buộc đối thủ phải thay đổi đầu tư hoặc chịu hậu quả từ các khoản đầu tư đã sai, đặc biệt là về cách họ cố gắng phong tỏa hay ngăn chúng ta tiếp cận không phận”.
Trong cuộc trao đổi, Armagost cũng nhắc đến tiêm kích tàng hình thế hệ sáu F-47 như một thành phần quan trọng khác của Không quân Mỹ trong tương lai. B-21 chỉ là một phần của hệ thống Tấn công Tầm xa (LRS) lớn hơn, trong đó còn có tên lửa hành trình tàng hình mang đầu đạn hạt nhân LRSO đang phát triển.
Armagost lấy chiến dịch Midnight Hammer làm dẫn chứng cho quy mô nhiệm vụ tương lai: “Bảy chiếc B-2, 14 phi công, bay hàng giờ liền trên phạm vi toàn cầu đã gây chú ý. Nhưng thực tế là có 125 máy bay tham gia chiến dịch này, cho thấy khả năng tiếp cận mục tiêu một cách bất ngờ”. Ông nhấn mạnh đây là kết quả của một “hệ thống các hệ thống” chứ không chỉ là khoảnh khắc hào nhoáng của vài phi công và máy bay.
Cần lưu ý rằng 7 chiếc B-2 tham gia chiến dịch chiếm hơn 1/3 toàn bộ phi đội. Chưa kể các B-2 ở Thái Bình Dương làm nhiệm vụ nghi binh và máy bay dự phòng. B-2 cũng nổi tiếng là cần bảo dưỡng nhiều, nên hiếm khi toàn bộ phi đội sẵn sàng chiến đấu.
Ông thừa nhận quy mô nhỏ của phi đội B-2 hiện tại khiến khả năng duy trì các chiến dịch cường độ cao như Midnight Hammer bị giới hạn, tiềm ẩn rủi ro, đặc biệt với vai trò răn đe hạt nhân. Ngoài khả năng tấn công thông thường độc nhất, B-2 còn là phương tiện triển khai bom xuyên boongke GBU-57/B nặng 13,6 tấn, từng được dùng ở Iran, và là thành phần quan trọng trong kho hạt nhân Mỹ.
Ở góc độ răn đe hạt nhân, ông nhấn mạnh: “Phải sẵn sàng tác chiến trong ngày tồi tệ nhất của thế giới. Nếu không, khả năng răn đe sẽ bị nghi ngờ”.
Siêu phẩm máy bay ném bom chiến lược tàng hình
B-21 Raider là máy bay ném bom chiến lược tàng hình, được phát triển bởi Northrop Grumman trong chương trình Máy bay ném bom tấn công tầm xa (LRS-B) của Không quân Mỹ.
Theo những thông tin được công khai, B-21 được phát triển từ máy bay ném bom B-2 nhưng có nhiều cải thiện trong thiết kế tàng hình. Máy bay sử dụng kiến trúc hệ thống mở và công nghệ “chỉ huy và kiểm soát chung toàn cầu” để chia sẻ dữ liệu.
Ngày 2/1, Armyrecognition thông tin, 3 máy bay ném bom tàng hình chiến lược thế hệ mới B-21 Raider của Mỹ đang trong chiến dịch thử nghiệm.
Theo thông tin được đăng tải trên tài khoản X của AirPower 2.0 cuối năm ngoái, dòng máy bay ném bom tàng hình thế hệ mới của Không quân Mỹ, B-21 Raider, đang đạt được những tiến triển đáng kể trong quá trình phát triển.
Hiện đã có ba chiếc đang tham gia chiến dịch thử nghiệm bay. Nhà thầu quốc phòng Northrop Grumman, đơn vị đứng sau nền tảng tiên tiến này, đã công bố những cập nhật quan trọng trong nỗ lực xác nhận khả năng hoạt động của B-21 Raider.
B-21 Raider là dòng máy bay ném bom chiến lược tầm xa thế hệ mới, tích hợp hàng loạt công nghệ tiên tiến, trở thành máy bay ném bom thế hệ thứ sáu đầu tiên trên thế giới. Với khả năng tàng hình vượt trội, B-21 có thể xâm nhập các không phận được phòng thủ nghiêm ngặt, đồng thời thiết kế kiến trúc mở giúp tích hợp dễ dàng các công nghệ mới trong tương lai.
Mỹ coi B-21 là máy bay thế hệ thứ 6 chứ không phải là máy bay ném bom thế hệ thứ 6. Washington dự định tích hợp nó với máy bay chiến đấu thế hệ thứ 6 và các tính năng khác. Cách gọi của Mỹ thực chất là một sự tuyên truyền, thể hiện sự thiếu tự tin của các nhà quân sự cấp cao trong việc bảo vệ máy bay này trước hiệu quả của máy bay ném bom B-2.
Trong chiến đấu cường độ cao, đối mặt với hệ thống phòng không tiên tiến của đối phương, B-21 sẽ chiến đấu với sự phối hợp của các lực lượng khác. Trước tiên là sử dụng tên lửa hành trình, tên lửa siêu thanh và các vũ khí tầm xa khác để tấn công các “nút” chỉ huy quan trọng của đối phương và các hệ thống radar chống tàng hình. Như vậy, khả năng chiến đấu độc lập của B-21 là tương đối thấp.
Đối với khả năng tàng hình, Không quân Mỹ tuyên bố, khả năng B-21 bị phát hiện là “cực thấp” chứ không phải là “rất thấp” như máy bay chiến đấu F-22 và F-35. Ngay cả những hệ thống phòng không tiên tiến nhất thế giới cũng gặp khó khăn trong việc phát hiện B-21.
Không quân Mỹ đặt mục tiêu đưa B-21 vào hoạt động trước cuối thập kỷ này. Căn cứ Ellsworth ở Nam Dakota sẽ là nơi triển khai đầu tiên, thay thế B-1 hiện có. Một phần đội thử nghiệm có thể tham gia giai đoạn này, giống như một số B-2 ban đầu từng là máy bay thử nghiệm.
Trong lúc chờ đợi, chỉ huy lực lượng ném bom Mỹ đã sẵn sàng đón nhận lợi ích mà B-21 mang lại, trước hết là nhờ số lượng áp đảo.