Thoát chết trong vụ rơi máy bay Air India, nỗi đau của người duy nhất trở về
Người sống sót duy nhất trong vụ rơi máy bay Air India vẫn chìm trong nỗi đau mất em trai, sang chấn tâm lý và cuộc sống đổ vỡ sau thời gian dài.
Gần nửa năm đã trôi qua kể từ vụ tai nạn máy bay thảm khốc khiến 241 người thiệt mạng tại Ấn Độ, nhưng với Viswashkumar Ramesh, người duy nhất sống sót, khoảng thời gian đó trôi qua trong im lặng, ám ảnh và nỗi đau khôn nguôi. Anh nói mình “may mắn sống sót”, nhưng sự sống này, như anh chia sẻ, là “một món quà đi kèm với gánh nặng”.

Ngày xảy ra vụ tai nạn, chiếc Boeing 787 của hãng Air India chuẩn bị thực hiện hành trình từ Ahmedabad tới London. Chỉ 32 giây sau khi rời đường băng, chiếc máy bay bất ngờ mất kiểm soát, lao xuống khu dân cư, nổ tung và bốc cháy dữ dội.
Video lan truyền thời điểm đó cho thấy Ramesh, với thân thể bê bết máu và bàng hoàng, loạng choạng bước ra khỏi xác máy bay cháy rừng rực phía sau. Một khoảnh khắc tưởng như phép màu nhưng phép màu ấy lại mang theo mất mát không gì bù đắp.
Trong số những người thiệt mạng, có Ajay, em trai của anh, người ngồi ở hàng ghế gần đó. Họ là anh em ruột, sống cùng nhau, làm cùng nhau, và có mặt trên cùng chuyến bay để trở về Anh tiếp tục cuộc sống lao động. “Tôi nghĩ về em mình mỗi ngày. Tôi vẫn không tin rằng mình đi ra khỏi đó, còn em thì không,” Ramesh nghẹn giọng.

Nỗi trống rỗng sau khi trở về
Kể từ lúc hồi hương về Leicester (Anh), cuộc sống của Ramesh rơi vào khoảng lặng nặng nề. Anh mắc chứng rối loạn căng thẳng hậu sang chấn (PTSD), liên tục gặp ác mộng, không thể ngủ sâu, không thể trò chuyện với vợ và cậu con trai 4 tuổi. Anh thường khép kín trong phòng hàng giờ liền, thậm chí cả ngày không nói lấy một câu.
“Mỗi khi nhắm mắt, tôi đều nghe tiếng nổ. Tôi đều nhìn thấy khuôn mặt em trai tôi”, anh kể, đôi mắt đỏ hoe.
Mẹ anh, sống tại Ấn Độ, suy sụp hoàn toàn. “Mỗi ngày mẹ tôi lại ngồi trước cửa, hoặc trước di ảnh của Ajay, không nói gì. Gia đình tôi như chìm vào bóng tối từ ngày hôm đó”, anh nói.

Vết thương trên cơ thể và trong tâm trí
Ramesh vẫn còn chịu đau nhức dữ dội ở chân, vai, đầu gối và lưng – những chấn thương anh phải mang suốt đời. Nhưng đau đớn thể xác không là gì so với nỗi đau tâm lý. Anh từng là trụ cột, cùng em trai điều hành một cơ sở kinh doanh đánh bắt và chế biến hải sản nhỏ ở thành phố Diu. Sau vụ tai nạn, công việc đó tan vỡ. “Tôi đã mất cả em trai và tương lai mà chúng tôi cùng xây dựng,” anh chia sẻ.
Air India đã chi trả khoản hỗ trợ tạm thời trị giá 21.500 bảng Anh (khoảng 28.200 USD) cho Ramesh, tương đương số tiền dành cho gia đình người thiệt mạng. Tuy nhiên, các cố vấn pháp lý cho rằng khoản này quá ít so với chi phí điều trị tâm lý, phục hồi sức khỏe và tái thiết cuộc sống.
“Họ hứa sẽ đồng hành và hỗ trợ lâu dài. Nhưng đến nay, chúng tôi chỉ nhận được những email, giấy tờ và thủ tục. Không có ai thực sự ngồi xuống và lắng nghe”, ông Sanjiv Patel, cố vấn đại diện cho gia đình Ramesh, nói.

Ramesh nhiều lần đề nghị gặp trực tiếp Giám đốc điều hành Air India để trao đổi, nhưng chỉ nhận được thư mời làm việc qua trung gian. Gia đình mong muốn một cuộc đối thoại minh bạch, chứ không chỉ “những lời chia buồn mang tính thủ tục”.
Theo báo cáo sơ bộ từ Cục Điều tra Tai nạn Hàng không Ấn Độ, hệ thống cấp nhiên liệu của máy bay đã bị ngắt đột ngột ngay sau khi cất cánh rồi mới bật lại. Tuy nhiên, nguyên nhân sâu xa, lỗi kỹ thuật, sai sót quy trình hay yếu tố vận hành vẫn đang được điều tra.
Điều này khiến các gia đình nạn nhân, đặc biệt là Ramesh, tiếp tục sống trong câu hỏi không lời giải "Tại sao họ phải chịu thảm kịch này?"
Có người nói tôi may mắn. Tôi thì không biết phải gọi đó là gì. Tôi sống, nhưng tôi mất đi một phần của bản thân.
Viswashkumar Ramesh - Người sống sau vụ tai nạn