Trung Quốc biến tiêm kích thời Liên Xô thành UAV tấn công chiến thuật
Trung Quốc cải tiến tiêm kích J-6 thành UAV giá rẻ có thể tấn công bầy đàn hoặc cảm tử, gây áp lực cho các hệ thống phòng không đắt tiền.
Quân đội Trung Quốc giới thiệu loại máy bay không người lái (UAV) chiến đấu được cải tiến từ tiêm kích J-6, dòng máy bay ra đời từ thập niên 1950.
Nguyên mẫu UAV được trưng bày tại Triển lãm hàng không ở thành phố Trường Xuân, đông bắc Trung Quốc, diễn ra từ ngày 19 - 23/9. Sự xuất hiện của UAV này xác nhận những đồn đoán nhiều năm qua rằng quân đội Trung Quốc đang tìm cách tận dụng lại số lượng lớn J-6 trong biên chế.

Từ tiêm kích lỗi thời thành vũ khí mới
Trung Quốc đã sản xuất hàng nghìn chiếc J-6 dựa trên MiG-19 của Liên Xô, trong giai đoạn những năm 1960 - 1980.
J-6 là tiêm kích siêu thanh thế hệ hai, đạt tốc độ tối đa Mach 1,3, chậm hơn đáng kể so với tiêm kích tàng hình J-20 hiện đại (trên Mach 2). J-6 có tầm hoạt động 700 km và mang được tối đa 250 kg vũ khí.
Theo thông tin tại triển lãm, chiếc J-6 không người lái đầu tiên đã bay thử từ năm 1995. Khung thân cũ của J-6 được giữ lại nhiều phần, giúp UAV có chí phí rẻ, dễ chế tạo hàng loạt và sẵn sàng cảm tử trên chiến trường.
Quá trình cải tiến bao gồm loại bỏ toàn bộ hệ thống phục vụ phi công như pháo, ghế phóng, thùng dầu phụ. Máy bay sau đó được trang bị thêm hệ thống điều khiển bay tự động, chế độ lái tự động và định vị địa hình. Ngoài ra, các giá treo vũ khí được bổ sung để tăng tải trọng.
Theo mô tả, UAV J-6 có thể vừa đóng vai trò máy bay tấn công, vừa làm mục tiêu bay trong huấn luyện.

Vũ khí cho chiến tranh tiêu hao
Dù lạc hậu, số lượng khổng lồ J-6 giúp chúng trở thành công cụ hiệu quả trong chiến lược chiến tranh tiêu hao. Uớc tính quân đội Trung Quốc vẫn còn khoảng 3.000 chiếc J-6. UAV này có thể được sử dụng để tấn công bầy đàn, dồn dập.
Trang bị điện tử lạc hậu lại mang đến cho UAV J-6 lợi thế là ít bị ảnh hưởng bởi các hệ thống khắc chế drone hiện đại như gây nhiễu điện tử hoặc vũ khí năng lượng định hướng. Điều đó cho phép chúng làm mồi nhử, để kích hoạt radar phòng không của đối phương phát ra tín hiệu, tiết lộ vị trí và tần số của chúng.

Chẳng hạn trong trường hợp xung đột nếu có xảy ra với Đài Loan, lượng lớn UAV J-6 có thể khiến phòng không trên đảo quá tải, tiêu hao kho tên lửa vốn có hạn, mở đường cho các loại tiêm kích và tên lửa mạnh hơn của quân đội Trung Quốc tấn công.
Trên kênh CTiTV, ông Shuai Hua-ming, một trung tướng về hưu của lực lượng phòng vệ Đài Loan, cho biết: “Tôi không sợ tên lửa Đông Phong (tên lửa đạn đạo ký hiệu DF của quân đội Trung Quốc), mà lo ngại những chiếc UAV này. Hàng trăm, thậm chí hàng nghìn chiếc bay thành bầy sẽ còn đáng sợ hơn tên lửa, bởi hệ thống Patriot của Mỹ rất đắt đỏ”.
Nếu không bị chặn lại, UAV J-6 có thể ném bom các mục tiêu giá trị cao, hoặc thậm chí lao thẳng vào mục tiêu ở tốc độ siêu thanh trong các đòn tấn công cảm tử.
Chuyên gia quân sự Trung Quốc Song Zhongping cho rằng UAV J-6 có thể là lực lượng tiên phong trong kịch bản xung đột, buộc Đài Loan phải tiêu hao các tên lửa phòng không đắt đỏ như Patriot của Mỹ hay TC-2 do chính Đài Loan phát triển.
“Đài Loan có mật độ hệ thống phòng không dày đặc nhất thế giới. Trong xung đột, sự an toàn của máy bay có người lái không thể đảm bảo tuyệt đối và chi phí tổn thất sẽ rất lớn. UAV là công cụ cần thiết để bào mòn sức mạnh phòng không”, ông Song nói.
Theo ông Song, việc hoán cải J-6 khá rẻ, đặc biệt nếu dùng như drone cảm tử. Ngược lại, nếu cải tiến để trinh sát, chi phí sẽ cao hơn nhiều.
Bắc Kinh coi Đài Loan là một phần lãnh thổ Trung Quốc và không loại trừ biện pháp quân sự để thống nhất. Hầu hết các quốc gia, trong đó có Mỹ, không công nhận Đài Loan là một quốc gia độc lập, song phản đối mọi nỗ lực thay đổi hiện trạng bằng vũ lực.