Giới thiệu sân bay

Vì sao Triều Tiên bị xếp 'ngoài lề' hàng không dân dụng toàn cầu

Phương Thảo 04/09/2025 14:31

Triều Tiên sở hữu mạng lưới sân bay dày đặc và lực lượng không quân đông đảo, nhưng phần lớn lạc hậu, thiếu hiện đại hóa vì bị trừng phạt.

tupolev_tu-204-300_of_air_koryo_at_vladivostok_airport_3.jpg
tupolev-134b3-and-wonsan-city-sep2016-air-show-kalma-airport-935x500.jpg

Triều Tiên luôn là một trong những quốc gia bí ẩn nhất thế giới, đặc biệt trong lĩnh vực hàng không. Từ số lượng sân bay, các loại máy bay dân dụng đến năng lực không quân, tất cả đều được bao phủ bởi nhiều tầng thông tin mâu thuẫn. Tuy vậy, các tổ chức quốc tế và giới quan sát quân sự đã cung cấp dữ liệu đủ để phác thảo bức tranh tổng thể.

Mạng lưới sân bay: Nhiều nhưng không hiện đại

Theo CIA World Factbook và các dữ liệu mở, Triều Tiên có khoảng 80 - 82 sân bay có thể sử dụng. Trong đó, khoảng 39 sân bay có đường băng lát cứng, còn lại là các sân bay đất nện, thường phục vụ mục đích quân sự hoặc khẩn cấp. Chỉ một vài sân bay như Sân bay quốc tế Sunan (Bình Nhưỡng) được duy trì cho các chuyến bay dân dụng quốc tế hiếm hoi.

Khám phá độc quyền: Bên trong sân bay mới bí ẩn của Triều Tiên

Các báo cáo quốc tế còn chỉ ra sự tồn tại của các sân bay ngầm, nơi máy bay chiến đấu như MiG-29 hay Su-25 có thể cất giấu dưới lòng đất để tránh bị phát hiện và tấn công. Điều này phản ánh cách Triều Tiên ưu tiên an ninh quân sự hơn phát triển hạ tầng hàng không dân dụng.

Hình ảnh Mig-29 của Triều Tiên.

Nếu đặt cạnh các quốc gia láng giềng, sự chênh lệch là rất rõ. Triều Tiên có 80 sân bay nhưng phần lớn sơ khai, trong khi Hàn Quốc chỉ có khoảng 15 sân bay nhưng hầu hết đều hiện đại, với Incheon là một trong những cảng hàng không trung chuyển lớn nhất thế giới. Nhật Bản có gần 90 sân bay, trong đó nhiều sân bay quốc tế đạt tiêu chuẩn cao, phục vụ hàng chục triệu lượt hành khách mỗi năm.

Các nhà phân tích hàng không cho rằng “Triều Tiên giữ ưu thế về số lượng nhưng không hề có lợi thế về chất lượng”, và đó là lý do nước này vẫn bị xếp ngoài lề bản đồ hàng không toàn cầu.

Không chỉ hạ tầng, đội bay dân dụng cũng cho thấy sự tụt hậu. Hãng hàng không quốc gia Air Koryo là hãng duy nhất của Triều Tiên, hiện chỉ duy trì 4 - 6 máy bay, chủ yếu là Tu-204 và một số dòng Tupolev cũ. Tuy đăng ký tới 6 máy bay, song thực tế chỉ có khoảng 4 chiếc còn khai thác thường xuyên.

Air Koryo, hãng hàng không quốc gia và duy nhất của CHDCND Triều Tiên, nổi tiếng với những sự thật đầy bất ngờ.

Do lệnh trừng phạt quốc tế, Air Koryo bị hạn chế bay ra ngoài, hiện chủ yếu hoạt động tuyến Bắc Kinh - Bình Nhưỡng, và đôi khi bay đến Vladivostok (Nga). Điều này cho thấy tính biểu tượng nhiều hơn là thương mại.

Trái lại, các hãng của Hàn Quốc (Korean Air, Asiana, cùng các hãng giá rẻ) vận hành hơn 300 máy bay hiện đại, còn các hãng Nhật Bản như ANA và JAL duy trì phi đội hơn 350 chiếc Boeing và Airbus. Đây là khoảng cách không thể san lấp trong ngắn hạn.

Air Koryo, hãng hàng không quốc gia của CHDCND Triều Tiên, được thành lập từ năm 1955 và có trụ sở tại quận Sunan, Bình Nhưỡng.
Từ khi bắt đầu hoạt động, đội bay của hãng hàng không Triều Tiên đã sử dụng toàn bộ máy bay của Liên Xô như Lisunov Li-2, Antonov An-2 và Illyushin Il-12. Đến những năm 1960, Air Koryo đã mở rộng đội bay với các dòng máy bay Ilyushi Il-14s và Il-18s.
Máy bay siêu thanh Tupolev Tu-154 được đưa vào sử dụng bởi Air Koryo (trước đây là CAAK) vào năm 1975 để thực hiện các chuyến bay từ Bình Nhưỡng đến Prague, CH Séc; thủ đô Sofia của Bulgaria, Đông Berlin và Moscow. Tuy nhiên, do phạm vi bay hạn chế, các chiếc Tu-154 phải thực hiện dừng tiếp nhiên liệu tại Irkutsk và Novosibirsk.
Năm 1982, hãng hàng không Triều Tiên bắt đầu sử dụng máy bay Ilyushin Il-62 - một dòng máy bay chở khách thương mại rất nổi tiếng của Nga, từng là trụ cột của Aeroflot và cũng là máy bay được sử dụng làm 'Air Force One' phiên bản Nga.

Chủ tịch Triều Tiên Kim Jong-un thường di chuyển bằng một chiếc Il-62 được chỉnh sửa riêng theo yêu cầu của chính phủ.

Trước khi Triều Tiên chịu các lệnh trừng phạt từ Liên Hợp Quốc và Liên minh châu Âu, nhà lãnh đạo trẻ từng theo học tại Thụy Sĩ này thường xuyên bay giữa Bình Nhưỡng và Zurich bằng chính chiếc Il-62 - loại máy bay được coi là “chuyên cơ ưa thích” của ông.

Kể từ tháng 3/2006, hàng không Triều Tiên sớm vấp phải rào cản lớn khi Air Koryo bị cấm bay vào không phận châu Âu do không đáp ứng tiêu chuẩn an toàn quốc tế. Những vấn đề tồn tại kéo dài từ bảo dưỡng, vận hành, an toàn khai thác cho đến năng lực giám sát và quản lý nhà nước đều không đạt chuẩn theo Công ước Chicago.

Air Koryo cũng cung cấp dịch vụ hạng ghế thương gia trên máy bay, mặc dù số lượng ghế không nhiều. Hãng này đã xây dựng phòng chờ thương gia tại nhà ga mới ở Bình Nhưỡng, hoàn thành vào năm 2016.

Mãi đến tháng 3/2010, sau khi Air Koryo đưa vào khai thác hai chiếc Tu-204, được trang bị hệ thống đáp ứng yêu cầu an toàn toàn cầu, hãng mới được phép nối lại hoạt động bay đến châu Âu, nhưng chỉ giới hạn đối với loại Tu-204 này.

Điều đó cho thấy khả năng hội nhập hàng không quốc tế của Triều Tiên phụ thuộc gần như hoàn toàn vào số ít máy bay hiện đại được bổ sung, trong khi phần lớn đội bay còn lại vẫn bị đánh giá là lạc hậu.

Lực lượng không quân đông đảo nhưng cũ kỹ

Trong lĩnh vực quân sự, bức tranh còn cho thấy sự tương phản mạnh hơn. Không quân Triều Tiên được cho là có hơn 400 máy bay chiến đấu, nhưng phần lớn là MiG-21, MiG-23 hoặc Su-25 đã lỗi thời. Trong biên chế có nhiều loại máy bay Liên Xô cũ như MiG-17, MiG-21, MiG-23, Su-7, Su-25… và một số ít MiG-29 hiện đại hơn.

North Korean MiG-23 Medium Fighters
Tiêm kích hạng trung MiG-23 của Triều Tiên.

Tuy số lượng đông đảo, nhưng phần lớn máy bay được cho là đã lỗi thời, khó cạnh tranh với công nghệ hàng không quân sự của Mỹ, Hàn Quốc hay Nhật Bản. Đặc biệt, việc bảo dưỡng, phụ tùng thay thế và đào tạo phi công cũng là vấn đề nan giải do ảnh hưởng từ cấm vận quốc tế.

Giới chuyên gia nhận định không quân Triều Tiên được duy trì chủ yếu để răn đe chiến lược và phục vụ phòng thủ lãnh thổ, hơn là cho khả năng tấn công xa. Trong khi đó, Hàn Quốc đầu tư mạnh vào F-15K, F-16 và F-35A, còn Nhật Bản không chỉ có F-15J mà còn mua sắm F-35B, tiến tới phát triển phi đội thế hệ sáu trong tương lai.

Nhà lãnh đạo Kim Jong Un nhiều lần nhấn mạnh trong các bài phát biểu rằng hàng không quân sự là trụ cột bảo vệ chủ quyền, và việc duy trì mạng lưới sân bay dày đặc là nhằm “đảm bảo năng lực phản ứng trước mọi tình huống”.

Các phân tích cho rằng, Triều Tiên coi việc duy trì số lượng sân bay lớn là chiến lược phòng thủ phân tán. Khi xung đột nổ ra, máy bay có thể cất hạ cánh từ nhiều điểm khác nhau, tránh bị tập trung hủy diệt. Mặc dù tiềm lực còn hạn chế, Bình Nhưỡng vẫn xem hàng không quân sự là yếu tố răn đe chiến lược.

kim-jongun-1622552066441-8528.jpg

Không quân Triều Tiên phải luôn sẵn sàng bảo vệ bầu trời Tổ quốc, bất kể khó khăn về kinh tế hay công nghệ. Đó là lá chắn sống còn trước kẻ thù bên ngoài.

Nhà lãnh đạo Triều Tiên Kim Jong-un

Điều này cho thấy Triều Tiên ưu tiên duy trì số lượng và sự hiện diện quân sự hơn là chạy theo hiện đại hóa tốn kém. Theo giới phân tích, chính sách này phù hợp với điều kiện kinh tế hạn hẹp và tình trạng cô lập quốc tế của Bình Nhưỡng.

Tuy vậy, từ góc nhìn phát triển và hội nhập quốc tế, rõ ràng Triều Tiên đang ở thế bất lợi. Các lệnh trừng phạt quốc tế, cộng với sự thiếu hụt đầu tư công nghệ và hạ tầng, khiến hàng không Triều Tiên tụt lại phía sau.

0708_pacgaozhi_ankit_panda.jpg

Không quân Triều Tiên đông đảo trên giấy tờ, nhưng thực tế bị giới hạn nghiêm trọng bởi công nghệ và hậu cần.

Chuyên gia quân sự Ankit Panda - Quỹ Carnegie vì Hòa bình Quốc tế

Sân bay Bình Nhưỡng của Triều Tiên

Hàng không dân dụng gần như chỉ tồn tại mang tính biểu tượng, trong khi không quân phục vụ mục tiêu phòng thủ và răn đe chiến lược. Từ góc nhìn chiến lược, sự khác biệt này phản ánh rõ chính sách của Bình Nhưỡng. Thay vì tập trung vào phát triển hàng không dân dụng để hội nhập kinh tế toàn cầu, Triều Tiên duy trì mạng lưới sân bay rộng khắp và lực lượng không quân đông đảo nhằm phục vụ mục tiêu răn đe.

Ông Kim Jong Un quan tâm đến từng chi tiết trong thiết kế nhà ga T2 mới và yêu cầu những mẫu thiết kế phải bảo đảm tính nghệ thuật, thể hiện văn hóa và bắt mắt. Ảnh: Straits Times.
Ông Kim Jong Un quan tâm đến từng chi tiết trong thiết kế của nhà ga ở sân bay Triều Tiên.
Nhà ga T2 của sân bay Bình Nhưỡng được khánh thành năm 2015, phục vụ các chuyến bay quốc tế. Ảnh: Straits Times.
Nhà ga T2 của Sân bay Bình Nhưỡng được khánh thành vào năm 2015 để phục vụ khách quốc tế.

Năm 2018, ông Kim Jong-un từng gây chú ý khi dùng chiếc Ilyushin-62M Chammae-1 sang Đại Liên, Trung Quốc năm 2018 và đặc biệt là bay bằng Boeing 747 của Air China đến Singapore dự thượng đỉnh Mỹ - Triều lần đầu tiên.

Tuy nhiên, trong các chuyến đi khác như Hà Nội năm 2019, ông vẫn chọn tàu hỏa bọc thép, phản ánh sự kết hợp giữa tính biểu tượng truyền thống và lo ngại an toàn kỹ thuật với phi đội máy bay cũ kỹ của Triều Tiên.

Phương Thảo