Theo thông tin mới nhất, máy bay quân sự rơi trúng trường học ở Dhaka, Bangladesh đã khiến 27 người thiệt mạng trong đó có 25 trẻ em.
Tính đến 15h30 ngày 22/7, thảm kịch tại thủ đô Dhaka tiếp tục làm rúng động dư luận Bangladesh và quốc tế.
Vụ tai nạn máy bay huấn luyện F-7 BGI của Không quân Bangladesh không chỉ cướp đi sinh mạng của 27 người trong đó có 25 học sinh mà còn phơi bày hàng loạt lỗ hổng nghiêm trọng trong công tác huấn luyện, bảo trì kỹ thuật và ứng phó khẩn cấp của quân đội nước này.
Ngày 21/7, một chiếc máy bay tiêm kích F-7 BGI cất cánh từ căn cứ không quân Kurmitola (Dhaka) trong nhiệm vụ huấn luyện thường lệ.
Tuy nhiên, chỉ vài phút sau khi rời đường băng lúc 13h06, máy bay gặp sự cố kỹ thuật và lao xuống khuôn viên Trường trung học Milestone, phía Bắc thủ đô.
Theo lời kể của nhân chứng, trong đó có học sinh Farhan Hasan và nhiều giáo viên, máy bay đang bốc cháy khi đâm vào tòa nhà hai tầng.
Một tiếng nổ lớn vang lên, sau đó là khói đen và ngọn lửa thiêu rụi khu vực có hàng trăm học sinh và phụ huynh đang chờ đón con.
Đến 22/7, lực lượng cứu hộ đã xác nhận 27 người thiệt mạng, gồm 25 học sinh, một giáo viên và phi công Trung úy Md. Taukir Islam.
88 người khác bị thương, phần lớn bị bỏng nặng và đang được điều trị tại 7 bệnh viện ở Dhaka.
Máy bay F-7 BGI là biến thể hiện đại nhất trong dòng Chengdu J-7, do Trung Quốc sản xuất dựa trên thiết kế MiG-21 của Liên Xô. Bangladesh đặt mua 16 chiếc năm 2011, bàn giao năm 2013.
Tuy nhiên, dòng F-7 tại Nam Á đã từng vướng vào nhiều tai nạn trong quá khứ, đặt ra nghi vấn về độ tin cậy của khung máy bay, hệ thống điện tử lạc hậu và năng lực bảo trì.
Sự cố lần này có dấu hiệu liên quan đến hỏng hóc kỹ thuật nghiêm trọng chỉ vài phút sau cất cánh, một trong những tình huống nguy hiểm nhất trong huấn luyện.
Tiến sĩ Avik Sanyal - Chuyên gia an ninh hàng không khu vực Nam Á
Trong bối cảnh Bangladesh đang tăng tốc hiện đại hóa lực lượng không quân, vụ việc cho thấy rõ bất cập trong khả năng quản lý kỹ thuật và chất lượng huấn luyện.
Đó là việc máy bay huấn luyện rơi ngay sau khi cất cánh. Điều này cho thấy hệ thống kiểm tra trước bay có thể chưa đầy đủ, hoặc trục trặc nghiêm trọng bị bỏ sót.
Vấn đề thứ 2 là mất kiểm soát tại khu vực đông dân cư. Dù phi công được cho là đã cố điều hướng máy bay tránh khu dân cư, thực tế vụ va chạm vẫn diễn ra tại khu vực trường học.
Ngoài ra, Bangladesh đã thiếu kịch bản ứng phó khẩn cấp. Một nhân chứng cho biết các nỗ lực cứu hộ ban đầu gặp khó khăn do thiếu thiết bị chữa cháy tại trường.
Tại hiện trường, thân nhân các nạn nhân đau đớn gào khóc, nhiều người gục ngã khi nhận xác con em. Hàng trăm người đổ về các bệnh viện để hiến máu.
Tại Viện bỏng quốc gia, bác sĩ cho biết phần lớn nạn nhân là trẻ em từ 9 đến 14 tuổi, với các vết thương nghiêm trọng ở đường hô hấp và da.
Chính phủ lâm thời Bangladesh đã công bố quốc tang vào ngày 23/7, treo cờ rủ toàn quốc.
Chúng tôi sẽ làm rõ mọi nguyên nhân, xem xét lại toàn bộ quy trình bảo dưỡng và huấn luyện của quân đội. Những tổn thất hôm nay là bài học đau xót nhưng buộc chúng ta phải hành động quyết liệt.
Ông Muhammad Yunus - Lãnh đạo chính phủ
Một ủy ban điều tra đã được thành lập với sự tham gia của Bộ Quốc phòng, Không quân và đại diện từ các tổ chức hàng không dân sự để xác minh nguyên nhân sự cố.
Vụ tai nạn tại Dhaka diễn ra chỉ vài tuần sau thảm họa hàng không tồi tệ nhất thập kỷ tại Ấn Độ, khi máy bay chở khách của Air India đâm vào ký túc xá sinh viên tại Ahmedabad, khiến 260 người thiệt mạng.
Hai thảm kịch liên tiếp đang đẩy khu vực Nam Á vào cuộc khủng hoảng niềm tin về an toàn hàng không, cả quân sự lẫn dân dụng.
Sự cố đau lòng tại Bangladesh là lời cảnh tỉnh nghiêm trọng về cách các lực lượng không quân khu vực đang duy trì và sử dụng các phi đội huấn luyện.
Trong bối cảnh ngày càng nhiều quốc gia sở hữu các mẫu máy bay do Trung Quốc sản xuất, câu hỏi về độ bền, khả năng bảo trì và hiệu quả huấn luyện càng trở nên cấp thiết.
Bangladesh sẽ cần không chỉ là sự tiếc thương mà còn là hành động thực chất để đảm bảo không một đứa trẻ nào nữa phải chết vì những sai sót từ bầu trời.