Quân sự

Oanh tạc cơ B‑2 - "Át chủ bài” của không quân Mỹ trong chiến dịch Búa Đêm

Nam Bình 25/06/2025 14:16

Không quân Mỹ đang sở hữu đội oanh tạc cơ B-2 với số lượng hạn chế nhưng có khả năng chiến đấu “bất khả chiến bại”, thực hiện hoàn hảo các chiến dịch tấn công khó nhằn.

Anh 4

Đêm 22 rạng sáng ngày 23/6, Không quân Mỹ đã triển khai Chiến dịch Búa Đêm, sử dụng một tốp 7 oanh tạc cơ B‑2 Spirit tầm xa để không kích ba cơ sở hạt nhân trọng yếu của Iran tại Fordow, Natanz và Isfahan.

Đây là cuộc không kích quy mô lớn nhất từng được thực hiện bằng B‑2, và cũng là lần đầu tiên bom GBU‑57 Massive Ordnance Penetrator (MOP) được sử dụng thực chiến.

Hành trình tàng hình và tổ bay vượt giới hạn

Ngay sau khi Iran - Israel đạt thỏa thuận ngừng bắn, Tổng thống Mỹ Donald Trump có bài ca ngợi các phi công B-2, những người trực tiếp góp sức vào thỏa thuận “xuống thang” của hai bên trong cuộc xung đột.

Ông Trump viết trên mạng xã hội Truth rằng, các bên đã không thể đạt được “thỏa thuận” ngừng bắn nếu không có tài năng và lòng dũng cảm của những phi công B-2 tuyệt vời, cùng tất cả những người đã tham gia vào chiến dịch Búa Đêm.

“Cú đánh trúng mục tiêu” hoàn hảo vào cuối buổi tối hôm đó đã khiến tất cả các bên xích lại gần nhau, và thỏa thuận đã được ký kết!”, ông Trump khẳng định vai trò của các phi công B-2.

B 2
Oanh tạc cơ B-2 của không quân Mỹ thực hiện thả bom từ trên không. Ảnh: Không quân Mỹ.

Trước đó, trong cuộc họp báo tổ chức tại Washington ngày 22/6 sau chiến dịch Búa Đêm, Chủ tịch Hội đồng Tham mưu trưởng Liên quân Mỹ, Đại tướng Dan Caine, chiến dịch bắt đầu khi 7 máy bay ném bom tàng hình B-2 Spirit cất cánh từ căn cứ Whiteman ở bang Missouri, Mỹ vào chiều 21/6.

Các máy bay này thực hiện hành trình kéo dài 18 giờ, được tiếp nhiên liệu nhiều lần trên không và bay qua không phận nhiều nước trước khi vào không phận Iran.

Để đến được mục tiêu chính là 3 cơ sở hạt nhân của Iran, mỗi phi vụ gồm 6 - 7 lần tiếp dầu trên không. Đây cũng được xem như một cuộc đua khốc liệt giữa cơ khí, con người và nhiên liệu.

Một phi công nghỉ hưu có tên Lt. Gen. Steve Basham cho biết, trước phi vụ, tổ bay được huấn luyện bài bản về giấc ngủ và chế độ ăn, ví dụ như sử dụng sandwich gà tây không phô mai, nhằm duy trì sự tỉnh táo trong điều kiện khoang lái siêu nhỏ, chỉ đủ chỗ cho hai người.

Anh 6
Các máy bay B-2 của không quân Mỹ cất cánh từ căn cứ Whiteman trong hành trình tiến về các mục tiêu là 3 cơ sở hạt nhân của Iran. Ảnh: GMA Network.

Business Insider mô tả bên trong buồng lái là một “khách sạn bay”, có giường xếp, lò vi sóng, tủ lạnh mini và đồ ăn nhẹ - giúp tổ bay vượt qua gần 40 tiếng chênh vênh trên không. Song, việc tiếp dầu ban đêm trên không phận tối om vẫn là điều cực kỳ nguy hiểm.

Thiết kế “Flying Wing” – Khởi nguồn của sự tàng hình

Oanh tạc cơ B‑2 Spirit, thường được gọi ngắn gọn là B‑2, là mẫu máy bay tàng hình tầm chiến lược do Northrop Grumman sản xuất. Lần đầu bay vào năm 1989 và chính thức biên chế từ 1993–1997, B‑2 là hiện thân của hơn một thập kỷ công nghệ đột phá.

B - 2 có thiết kế flying wing không đuôi, tổng chiều dài 21 m, sải cánh rộng 52,4 m - tương đương một chiếc B‑52. Khung thân làm từ composite sợi carbon với lớp phủ hấp thụ radar, giúp diện tích phản xạ radar (RCS) chỉ còn khoảng 0,1 m², ngang với một con chim nhỏ.

Anh 7
Một chiếc B-2 trong hangar. Không quân Mỹ hiện sở hữu khoảng 19 - 21 chiếc B-2. Ảnh: CNN.

Không có cánh đuôi, các bề mặt điều khiển (elevon, split brake-rudders) của B-2 tích hợp khéo léo để điều khiển quỹ đạo mà không đánh thức radar địch. Thiết kế “liền thể” này tạo ra cấu hình khí động lý tưởng: giảm lực cản, tăng tầm bay, đồng thời hạn chế dấu vết radar và hồng ngoại.

Khả năng tàng hình giúp Mỹ chỉ mất một chiếc B-2 trong quá trình huấn luyện. Ngoài ra chưa có chiếc nào bị bắn rơi hoặc bị phá hủy trong chiến đấu.

B‑2 trang bị bốn động cơ General Electric F118‑GE‑100 không có tầng đốt (non-afterburning), cho lực đẩy mạnh và độ tin cậy cao.

Theo đó, động cơ của B-2 đặt sâu trong cánh, với ống hút hình chữ S và vòi xả dẹt trên bề mặt trên cánh, giúp giảm độ nhiệt tỏa ra từ động cơ. Vòi xả không nhìn thấy, giảm tối đa phát xạ nhiệt – một yếu tố chính giúp tránh cảm biến IR .

B-2 cũng không có hậu đốt cho tốc độ siêu thanh; tốc độ thiết kế giới hạn ở Mach 0.95, đủ nhanh trong khi giúp tránh phơi sáng radar.

Anh 3
Bom xuyên phá boongke GBU-57 mạnh mẽ bậc nhất của Mỹ được B-2 thả xuống các mục tiêu tại Iran trong chiến dịch Búa Đêm. Ảnh: Bộ Quốc phòng Mỹ.

Hình ảnh và video do Lầu Năm Góc công bố sau chiến dịch Búa Đêm cho thấy, những chiếc B‑2 tung hoành tàng hình gần như hoàn hảo xuyên qua không phận Iran mà không hề bị hệ thống phòng không của quốc gia này phát hiện hay đánh chặn.

Truyền thông Mỹ cho biết, tính cả quãng đường đi và về, phi công đội oanh tạc cơ B-2 đã bay tổng cộng 37 tiếng không nghỉ. Đây là nhiệm vụ dài nhất của oanh tạc cơ B-2 kể từ cuộc không kích đầu tiên của Mỹ nhằm vào Afghanistan để đáp trả vụ khủng bố ngày 11/9/2001.

Kết quả, cuộc tấn công kết hợp 14 quả bom GBU‑57 MOP – 2 quả vào Natanz, 12 quả vào Fordow – cùng hơn 24 tên lửa hành trình Tomahawk từ hạm đội tàu ngầm Mỹ nhắm vào Isfahan đã khiến ba cơ sở hạt nhân của Iran bị phá hủy nghiêm trọng, theo ảnh vệ tinh chụp bởi Maxar.

Bộ trưởng Quốc phòng Pete Hegseth và Chủ tịch Hội đồng Tham mưu trưởng liên quân Dan Caine tuyên bố đây là một chiến thắng chiến thuật kiệt xuất, và Mỹ đã “phá hủy chương trình hạt nhân Iran” mà không mất một chiếc B-2 nào.

Lầu Năm Góc cũng xác nhận, đây cũng là đòn không kích lớn nhất trong lịch sử chiến đấu của B‑2 cũng như đánh dấu lần đầu tiên bom MOP – nặng 13 tấn mỗi quả, được sử dụng trong chiến đấu.

Đội B-2 ít nhưng “chất” của không quân Mỹ

Để có được “cú đánh hoàn hảo”, theo như cách diễn đạt của Tổng thống Trump, một trong những bí mật phá vỡ kịch độc của B‑2 là các khoang vũ khí giấu bên trong cánh, cho phép mang theo khối lượng vũ khí lớn nhưng không ảnh hưởng đến đặc tính tàng hình.

Theo các thông tin chính thức, máy bay có thể mang tới 18 tấn vũ khí. Sau khi nâng cấp, con số này đã tăng lên 27 tấn. B-2 có thể mang hai quả bom GBU-57A/B, mỗi quả nặng hơn 13 tấn. Nó cũng có thể mang 80 quả bom thông thường, mỗi quả nặng 250 kg, hoặc ít nhất là 16 quả bom, mỗi quả nặng 1 tấn. Ngoài ra, B-2 có khả năng mang vũ khí hạt nhân.

Đặc biệt, B-2 có khả năng mang bom xuyên phá GBU-57 MOP. Đây là quả bom nặng 13.600 kg, giúp phá hủy các hầm ngầm sâu, vững chắc tại 3 cơ sở hạt nhân của Iran.

Anh 8
Đội B-2 biên chế của không quân Mỹ với số lượng hạn chế, nhưng khả năng chiến đấu được đánh giá là "át chủ bài" trong các chiến dịch khó nhằn. Ảnh: CNBC.

Tờ Business Insider thông tin, quân đội Mỹ hiện có 19–20 chiếc B-2, số lượng nhỏ nhưng cực kỳ tối ưu về tác chiến – đặt tại Whiteman AFB. Chi phí sản xuất cho các oanh tạc cơ B-2 vào khoảng 737 triệu – 2,1 tỷ USD mỗi chiếc. Chi phí hoạt động vào khoảng 65.000USD/giờ .

Ngoài ra, đội B‑2 hiện được bảo quản trong hangar kiểm soát nhiệt 24/7 để bảo vệ vật liệu hấp thụ radar. Dự kiến trong thập kỷ tới, loại oanh tạc cơ thế hệ mới B-21 Raider sẽ dần thay thế, nhưng B-2 vẫn sẽ giữ vai trò quan trọng trong các nhiệm vụ xâm nhập sâu đầy thách thức của không quân Mỹ.

Với vai trò chủ lực trong thế hệ chiến tranh thế kỷ 21, B-2 Spirit tiếp tục là biểu tượng của sức mạnh Mỹ, đủ sức vùi dập những “pháo đài hạt nhân” vượt khỏi mọi hệ thống phòng không của đối phương cho tới thời điểm hiện tại.

(0) Bình luận
Nổi bật
Mới nhất
Oanh tạc cơ B‑2 - "Át chủ bài” của không quân Mỹ trong chiến dịch Búa Đêm
POWERED BY ONECMS - A PRODUCT OF NEKO